Tȏi bắt ᵭḕn em chṑng thì cả nhà chṑng ᵭḕu gạt ᵭi bảo “chẳng ᵭáng bao nhiêu tiḕn”.
Hồi trước khi vợ chồng tôi chưa xây nhà mới, cả người thân lẫn hàng xóm đều không thích sang chơi vì chê nhà cấp 4 của chúng tôi cũ nát chật chội. Họ hàng bên nội còn “ngại” mời chúng tôi đi chơi cùng bởi ai cũng nghĩ vợ chồng tôi nghèo lắm.
Thế rồi ai cũng bất ngờ khi vợ chồng tôi đập nhà cũ đi xây mới. Sau 6 năm vun vén thì chúng tôi đã có một khoản tiền đủ để thực hiện ước mơ, không đi mượn của ai mà chỉ vay ngân hàng một ít. Vợ chồng tôi không thích bị bàn tán này kia nên thống nhất với nhau rằng sẽ chủ động lo tất cả mọi thứ, không lấy tiền nội ngoại cũng không vay của ai, bởi chúng tôi biết dính đến tiền nong là kiểu gì cũng sứt mẻ tình cảm.
Chúng tôi ở quê nên chi phí xây dựng rẻ hơn thành phố. Mất 4 tháng thì nhà cũng xong xuôi. 2 vợ chồng cùng nhau đi lựa từng viên gạch, chọn từng cái cây trồng sân vườn, trải qua bao lần sửa đi sửa lại mới ra được ngôi nhà ưng ý.
Từ lúc thấy chúng tôi có nhà mới to đẹp hiện đại thì mọi người kiếm cớ sang ăn uống liên tục. Hồi đầu vợ chồng tôi nghĩ làm tiệc tân gia thì thôi mời mọi người dăm bữa nửa tháng cũng được. Nhưng sau cỗ bàn nhiều quá tôi mệt không dọn nổi, tiền bạc 2 vợ chồng cũng chẳng dư dả gì. Thế là chúng tôi đành lấy cớ con ốm đau, rồi bận nọ bận kia để từ chối bớt những cuộc hẹn ở nhà. Có vẻ họ hàng hơi mất lòng, cứ chê trách chúng tôi không nhiệt tình này kia, nhưng tôi thà coi như không biết để bản thân đỡ áp lực.
Trong số những người từng chê bai vợ chồng tôi có cô em chồng là nhiệt tình nhất. Nó mới là sinh viên chưa trải sự đời nhưng rất hay bảo vợ chồng tôi là “không có chí tiến thủ”, không biết tiết kiệm, không giỏi giang mua được nhà xe như người khác. Nó còn đi kể với mọi người là “chị dâu ăn chơi”, suốt ngày chỉ biết cầm tiền lương của anh nó mua mỹ phẩm quần áo và đủ thứ đắp lên người.
Nó có biết tôi chật vật mỗi tháng tính toán tiền điện nước, sữa bỉm, học hành của con như nào đâu. Tủ quần áo của tôi toàn đồ cũ, từ lúc sinh con xong tôi chẳng dám sắm gì cho mình. Có dịp gì quan trọng thì tôi mới ăn vận chỉn chu một chút, 3 năm chỉ dùng 1 thỏi son chồng tặng thì ăn chơi trác táng ở đâu ra?
- Bán hết ruộng ở quê để cho con trai vốn khởi nghiệp trên thành phố. Từ đó không thấy nó gọi điện về hỏi thăm như xưa mỗi tháng chỉ gửi 1 phong bì tiền 500k. Thế nhưng nửa năm nay không thấy nó gửi nữa, tôi phải ra ngoài kiếm từng xu nuôi thân. Mãi đến cuối tháng này, tôi mới nhận được thêm 1 phong bì nữa nhưng mở ra thì ngất luôn với thứ bên trong…
- CҺị Ԁȃu Ьỏ ƌι vì mẹ tȏι trácҺ cҺị ƌι kҺám tҺɑι quá пҺιḕu kҺιếп ɑпҺ tȏι “lãпg ρҺí tιḕп Ьạc”
- Suốt 7 năm ở nhà con trai, con dâu tôi luôn làm việc không mệt mỏi, rất ít khi về quê và không bao giờ lấy lương chăm sóc cháu. Chỉ thỉnh thoảng về quê có việc thì các con đưa bao nhiêu tôi lấy bấy nhiêu để lo toan công việc nhà bởi tôi vốn dĩ không có lương hưu, tiền tiết kiệm tuổi già cũng không nhiều định để dành đến cuối đời lo cho bản thân cho khỏi phiền muộn đến con cháu. Đến giờ sau một thời gian chăm sóc hai cháu nội chu toàn, các cháu cũng đã học tiểu học, mẫu giáo ổn thỏa tôi muốn trở về quê để sống vì bản thân cũng không thích cuộc sống ồn ào nơi phố thị. Thế nhưng khi đưa ra quyết định này, con trai và con dâu tôi tỏ ý không vui. Hai đứa nói: – Mẹ đã quyết thế thì chúng con cũng không cản mẹ nữa nhưng mẹ đợi thêm 7 ngày nữa rồi về ạ. – Có chuyện gì vậy con? – Cũng không có chuyện gì lớn nhưng mẹ cố gắng đợi thêm 7 ngày nữa rồi hẵng về. Lúc đó con cũng không cản mẹ nữa. Vậy nhưng tôi đã biết lý do thực sự vì sao con trai, con dâu đòi tôi ở lại nhà thêm 7 ngày sau khi vô tình nghe lén được cuộc trò chuyện của cả hai vào một buổi tối. Theo đó đã 10h đêm nhưng không ngủ được, tôi đi xuống lầu định uống cốc nước thì thấy hai vợ chồng con đang ngồi bàn bạc với nhau tôi nghe được mà s;;ố;;c đi;;ế;;ng……
- Ngày ra tòa ly hôn, chồng phũ phàng ném thẳng chiếc ba lô vào người đuổi tôi đi, tôi chưa kịp giật mình thì hốt hoảng với thứ bên trong
- Đưa mẹ chồng đến Trung tâm tiệc cưới to nhất Hà Nội ăn cỗ, bà mang theo túi bóng, khách vừa ăn xong là gắp đồ ăn thừa cho vào túi đem về. Tôi muối mặt quá chạy nhanh ra ngoài để tránh gặp người quen. Về nhà, tôi h::ậ:m h::ự:c trách: “Lần sau mẹ đừng làm thế, trên này họ văn minh lắm, không như người nhà quê đâu”. Bà không nói gì, lôi trong túi ra chiếc bọc to. Tưởng là đồ ăn, tôi định vứt đi, ai ngờ thứ rơi ra là…
Ngược lại em chồng tôi là đứa tiêu pha cực kỳ hoang phí. Nó quen được bố mẹ chiều từ bé, lên thành phố học một cái là nó càng lúc càng thích chưng diện. Tôi chẳng rõ một tháng bố mẹ chồng gửi cho nó sinh hoạt phí bao nhiêu, nhưng lần nào về quê chơi nó cũng khiến mọi người “lác mắt”. Tóc thì nhuộm xanh nhuộm tím, quần áo giày dép thì phong cách điệu đà, còn mặt mũi lúc nào cũng trang điểm đậm. Nó còn nuôi một con chó cảnh nữa, thấy khoe là mua gần chục triệu. Tôi chả hiểu sao bố mẹ chồng lúc nào cũng than không đủ ăn đủ mặc mà con gái ông bà lại sống như tiểu thư sang chảnh mới hay.
Cô em chồng cưng chiều con cún lắm, suốt ngày đăng hình chụp sống ảo lên mạng với cún. Nó bảo bạn trai không cần có nhưng chó nhất định phải nuôi. Bởi vì chó dễ thương, ngoan, không cãi nhau đòi chia tay.
Nhà mới của vợ chồng tôi có một góc sân vườn phía trước khá đẹp. Tôi tham khảo trên mạng vô số nhà mẫu mới tìm được thiết kế ưng ý, thích nhất là cây hoa giấy ngũ sắc đang leo dần lên cột mái che. Dọc theo chân tường và cửa nhà tôi trồng cẩm tú cầu màu xanh tím, đẹp mơ mộng không thua gì Đà Lạt. Cô em chồng rất mê khoảng sân vườn này nên cứ về quê là ôm chó sang nhà tôi chụp ảnh. Thấy nó trả lời bình luận của bạn bè trên Facebook rằng “Nhà em đấy” mà tôi chỉ biết cười thầm trong bụng.
Hôm qua tôi đã thấy cô em chồng xách vali về nghỉ Tết. Nó bảo thi xong rồi nên trường cho nghỉ sớm, tận giữa tháng sau mới phải quay lại học. Lúc sáng nó chạy qua nhà tôi bảo mượn cái bồn tắm, tôi bận đưa con tới trường xong đi chợ nên bảo em chồng cứ thoải mái dùng.
Mấy tiếng sau quay về nhà thì cô em chồng đã đi mất. Nó cẩn thận đóng cổng đóng cửa nhưng sao tôi cứ thấy có gì đó là lạ. Mọi khi nó có chu đáo như vậy đâu, bày cái gì ra là toàn để nguyên cho tôi phải dọn. Mà tôi tưởng nó sẽ chụp 1001 kiểu sống ảo trong bồn tắm đăng lên mạng rồi cơ, nhưng Facebook của nó lại khá im ắng.
Xách đồ vào bếp thì tôi phát hiện xung quanh thùng rác ướt nhẹp. Mở nắp ra thì bên trong toàn lông chó, màu vàng vàng đúng con pet của cô em chồng. Tự dưng đầu tôi nảy số nhanh như điện, chạy vội lên nhà vệ sinh tầng 2 thì ôi thôi, cái bồn tắm đẹp đẽ của tôi đã vỡ toang một góc rồi!
Cứ nghĩ em chồng mượn bồn để nó tắm nhưng không, hóa ra nó dùng để tắm cho chó ạ! Không hiểu nó nghịch phá kiểu gì mà mẻ vụn được 1/4 cái bồn như thế, còn lấy cả sữa tắm của tôi để cho chó xài. Cái vòi xả còn chưa tắt kỹ, nước rò rỉ tong tỏng xuống bồn khiến tôi tức điên.
Tôi gọi ngay cho em chồng để truy cứu trách nhiệm, nó không hề chối mà thản nhiên bảo vâng em làm vỡ bồn đấy. Nó nói do đùa nghịch với chó nên chẳng may trượt tay đập vào góc cái bồn. Tưởng nó sẽ xin lỗi tôi nhưng không, nó đổ lỗi do tôi mua bồn tắm chất lượng đểu mọi người ạ!
Tôi để nguyên hiện trường như thế đợi chồng về. Anh ấy cũng cáu lắm nên chở tôi sang tận nhà nội để bắt đền cô em. Nó bảo nó không có tiền nên không đền, còn bố mẹ chồng với ông bà nội thì bảo cái bồn rẻ tiền chả đáng bao nhiêu nên thôi bỏ qua cho em nó. Ôi nhà ai dùng bồn tắm sứ cao cấp thử nói cho gia đình chồng tôi biết xem cái rẻ nhất giá bao nhiêu nào?