Bạn thân của chồng tôi đã 40 tuổi nhưng vẫn chưa kết hôn. Tôi thấy khó chịu khi cứ cuối tuần được ngày nghỉ bên vợ con, thì cô bạn thân lại rủ chồng tôi đi nhậu nhẹt hết hội ngày hội kia, có hôm 12h đêm mới về.
Chồng tôi có một cô bạn thân từ thời đại học, 2 người bằng tuổi nhau, chồng tôi đã có 1 vợ 2 con, còn chị ấy vẫn độc thân. Bạn thân của chồng tôi rất xinh, kiểu cá tính và “bốc lửa”. Cuộc sống độc thân nên chị ấy khá thoải mái về thời gian, cách sống cũng khác, thường xuyên đi ăn nhậu với bạn bè cả tuần. Chồng tôi kể hiếm có ngày nào chị ấy ở nhà ăn cơm tối, hầu hết đều đi nhậu chỗ này chỗ kia. Tôi chẳng có ý kiến gì nếu như chị ấy không thường xuyên rủ chồng tôi đi cùng.
Bạn thân khác giới cũng là lý do khiến vợ chồng tôi thường xuyên cãi nhau (Ảnh minh họa, nguồn: KT)
Nhiều ngày đi làm về chăm lo con cái, nấu cơm rồi đợi chồng về ăn, đến 7h tối lại nhận được cuộc điện thoại “cho anh đi nhậu với cái H.” tối nay nhé. Hay hầu hết cuối tuần nào chị ấy cũng qua nhà rủ chồng tôi đi chơi, khi thì kêu công việc trục trặc, khi lại kêu thất tình…
Có lần tôi đã nói chuyện thẳng với chị ấy rằng chồng tôi còn gia đình, vợ con, không thể lúc nào cũng đi chơi cùng bạn như vậy được, thì bạn thân của chồng lại thản nhiên nói chị ấy không ép, chỉ rủ, còn việc đi hay không do chồng tôi.
Mặc dù đã cố gắng nhắc nhở chồng tôi rằng trách nhiệm gia đình là trên hết, nhưng dường như lời nói của tôi không có sức nặng bằng lời rủ rê của người bạn thân kia. Chồng tôi luôn lấy lý do rằng “anh cần giúp đỡ cô ấy,” hay “đàn ông phải có mối quan hệ bên ngoài.” Dù biết điều đó đúng một phần, nhưng việc anh đi cùng cô ấy quá nhiều lần khiến tôi không khỏi bất an.
- NҺữпg пgườι Ьị uпg tҺư tҺườпg có 8 ƌιểm cҺuпg vào Ьuổι sáпg, пҺấɫ là sau 40 tuổι rõ mồm một
- CҺăm sóc mẹ cҺồпg ở ЬệпҺ vιệп Һết mực cҺu ƌáo, vȏ tìпҺ пgҺe một cȃu пóι củɑ Ьà, tȏι ƌɑu lòпg Ьỏ vḕ пgɑү troпg ƌȇm
- Tôi là cô gái 23 tu;ổ;i, sinh ra từ mối tình ngang trái giữa mẹ và một người đàn ông đã có gia đình. 25 năm trước, bố tôi – khi đó là người đàn ông có vợ và hai con – đi công tác xa và tình cờ gặp mẹ. Năm tôi 18 t;u;ổi, cơ hội gặp lại bố xuất hiện khi tôi lên Hà Nội học đại học. Vợ của bố biết đến sự tồn tại của tôi và, thật bất ngờ, bà không cấ;m đoán tôi gặp ông. Bà tỏ ra bao dung, thậm chí còn chủ động gọi tôi đến mỗi khi nhà có việc. Cách đây 10 năm, ông bà nội tôi bán đất và chia tiền cho các con. Với phần được chia, bố và vợ đã mua lại căn hộ chung cư từ nhà ngoại để cho thuê, đồng thời mua thêm một căn nhà để cả gia đình sinh sống. Tôi nghe mọi người kể rằng căn hộ chung cư là tài sản chung của bố và bà. Đến khi tôi học năm thứ hai đại học, bố bảo tôi dọn đến căn hộ chung cư đó ở. Ông còn khẳng định sau này căn hộ sẽ thuộc về tôi. Hai năm trước, bố tôi mất đ;;ột ng;ộ;t vì t;a;i n;ạ;n giao thông. M;ấ;t đi ông, tôi đ;a;u đ;ớ;n như m;ấ;t đi một phần chỗ dựa tinh thần lớn lao. Nhưng mọi chuyện bắt đầu thay đổi khi tôi có ý định đón mẹ lên Hà Nội để sống cùng mình. Vợ của bố nói với tôi bằng thái độ dứt khoát: “Căn hộ này là của tôi, cô chỉ ở nhờ. Nếu muốn đón mẹ cô lên, hãy dọn ra ngoài. Đây không phải nhà của cô.” Nói đến đây tôi mới ng;ã ng;ửa về sự thật…
- Troпg vườп trồпg 5 cȃү, coп cҺáu suпg túc, пgũ pҺúc ƌếп cửa, là 5 cȃү gì?
- 5 vιệc cҺa mẹ cứ vȏ tư làm, пҺưпg vḕ sau coп cáι pҺảι trả пgҺιệp
Cuối tuần vừa rồi, chị ấy lại qua nhà rủ chồng tôi đi chơi với lý do vừa bị sếp khiển trách. Nhìn bóng chồng tôi vội vàng theo chị ấy ra khỏi nhà, tôi không giấu nổi cảm giác bực tức và lo lắng. Mặc dù tôi biết chồng tôi chưa làm gì sai, nhưng tôi không thể kìm được suy nghĩ rằng liệu mối quan hệ của họ có thực sự chỉ là bạn bè đơn thuần?
Một đêm, khi chồng tôi về muộn, tôi ngồi lại và suy nghĩ nghiêm túc về cảm xúc của mình. Tôi nhận ra, điều làm tôi khó chịu không chỉ là việc anh đi chơi, mà còn là sự mơ hồ trong mối quan hệ giữa họ. Tôi quyết định sẽ ngồi lại, nói chuyện thẳng thắn với chồng một lần nữa, để hiểu rõ về suy nghĩ và ý định của anh. Đây là gia đình của tôi, và tôi không muốn nó bị ảnh hưởng bởi bất cứ điều gì không rõ ràng.
Hôm sau, khi anh về nhà, tôi mời anh ngồi xuống nói chuyện. Tôi nhẹ nhàng nhưng kiên quyết chia sẻ rằng những cảm giác bất an đã ảnh hưởng đến tôi thế nào, và hỏi anh có thật sự nghĩ rằng việc tiếp tục dành quá nhiều thời gian với cô bạn kia là điều hợp lý. Tôi nói rõ rằng tôi không cấm đoán anh, chỉ muốn anh hiểu rằng, đôi khi, sự vô tư của anh có thể khiến tôi cảm thấy bị tổn thương.
Chồng tôi im lặng một lúc lâu, rồi nắm lấy tay tôi, giải thích rằng anh chưa từng có ý nghĩ gì khác ngoài tình bạn với cô ấy. Anh hứa sẽ điều chỉnh lại, giảm bớt những cuộc gặp không cần thiết và dành nhiều thời gian hơn cho gia đình.
Tôi cảm thấy nhẹ lòng hơn. Sau cuộc trò chuyện đó, chồng tôi thật sự có thay đổi. Anh vẫn duy trì mối quan hệ bạn bè với cô ấy nhưng đặt gia đình lên trên hết. Còn tôi, cũng học cách tin tưởng và để anh tự cân nhắc.
Dẫu vậy, tôi vẫn hiểu rằng sự cân bằng trong mỗi mối quan hệ là điều không dễ dàng, nhất là khi có sự xuất hiện của những người bạn khác giới thân thiết như vậy. Nhưng sau tất cả, tôi tin rằng cuộc hôn nhân của mình vẫn có thể bền vững, nếu cả hai luôn dành cho nhau sự tôn trọng và thấu hiểu.