Tôi vừa sinh con được 2 tháng, chồng bận công việc cuối năm nên cũng ít khi có mặt ở nhà. Mẹ chồng tôi mới chỉ nghỉ hưu, sức khỏe còn tốt nhưng bà tuyên bố không chăm cháu, vợ chồng tôi tự quyết định.
Trong 3 tuần đầu, tôi vừa sinh xong còn yếu nhưng cũng cố gượng để chăm sóc con. Công việc tắm cho con tôi hoàn toàn đi thuê. Không thể làm việc nhà nên vào ngày cuối tuần tôi đều thuê người giúp việc theo giờ để dọn dẹp, lau dọn nhà cửa sạch sẽ…
Vì tôi nuôi con khá vất vả nên sau ngày đầy tháng con, tôi có nhờ mẹ đẻ lên chăm cháu.
Tưởng được mẹ đẻ lên chăm cháu là tôi đỡ vất vả, nào ngờ lại đau đầu vì lúc mẹ tôi lên cũng là lúc mẹ chồng tôi có nơi để trút giận. Trước đó mẹ chồng tôi cứ bắt ép tôi phải nuôi con theo kiểu “truyền thống”, rồi bắt ép tôi phải kiêng khem đủ đường nhưng vợ chồng tôi không chịu. Mẹ chồng tôi nói với mẹ đẻ tôi rằng, bà dạy con kiểu gì mà nó quê một cục lại còn ương bướng, học những cái linh tinh vớ vẩn là giỏi.
Ảnh minh họa
Mẹ tôi lên ở nhà thông gia cảm thấy ngại vì thế hàng ngày ngoài chăm cháu, bà cũng chăm chỉ dọn dẹp nhà cửa, vào bếp nấu nướng… Nhưng mẹ chồng tôi coi bà thông gia không khác gì giúp việc, sai vặt đủ thứ, chỉ chỏ làm cái nọ, làm cái kia. Mẹ tôi còng lưng ra làm nhưng vẫn bị mẹ chồng chê bai làm ẩu, luộm thuộm, nấu nướng kiểu quê mùa…
- NҺữпg пgườι Ьị uпg tҺư tҺườпg có 8 ƌιểm cҺuпg vào Ьuổι sáпg, пҺấɫ là sau 40 tuổι rõ mồm một
- CҺăm sóc mẹ cҺồпg ở ЬệпҺ vιệп Һết mực cҺu ƌáo, vȏ tìпҺ пgҺe một cȃu пóι củɑ Ьà, tȏι ƌɑu lòпg Ьỏ vḕ пgɑү troпg ƌȇm
- Tôi là cô gái 23 tu;ổ;i, sinh ra từ mối tình ngang trái giữa mẹ và một người đàn ông đã có gia đình. 25 năm trước, bố tôi – khi đó là người đàn ông có vợ và hai con – đi công tác xa và tình cờ gặp mẹ. Năm tôi 18 t;u;ổi, cơ hội gặp lại bố xuất hiện khi tôi lên Hà Nội học đại học. Vợ của bố biết đến sự tồn tại của tôi và, thật bất ngờ, bà không cấ;m đoán tôi gặp ông. Bà tỏ ra bao dung, thậm chí còn chủ động gọi tôi đến mỗi khi nhà có việc. Cách đây 10 năm, ông bà nội tôi bán đất và chia tiền cho các con. Với phần được chia, bố và vợ đã mua lại căn hộ chung cư từ nhà ngoại để cho thuê, đồng thời mua thêm một căn nhà để cả gia đình sinh sống. Tôi nghe mọi người kể rằng căn hộ chung cư là tài sản chung của bố và bà. Đến khi tôi học năm thứ hai đại học, bố bảo tôi dọn đến căn hộ chung cư đó ở. Ông còn khẳng định sau này căn hộ sẽ thuộc về tôi. Hai năm trước, bố tôi mất đ;;ột ng;ộ;t vì t;a;i n;ạ;n giao thông. M;ấ;t đi ông, tôi đ;a;u đ;ớ;n như m;ấ;t đi một phần chỗ dựa tinh thần lớn lao. Nhưng mọi chuyện bắt đầu thay đổi khi tôi có ý định đón mẹ lên Hà Nội để sống cùng mình. Vợ của bố nói với tôi bằng thái độ dứt khoát: “Căn hộ này là của tôi, cô chỉ ở nhờ. Nếu muốn đón mẹ cô lên, hãy dọn ra ngoài. Đây không phải nhà của cô.” Nói đến đây tôi mới ng;ã ng;ửa về sự thật…
- Troпg vườп trồпg 5 cȃү, coп cҺáu suпg túc, пgũ pҺúc ƌếп cửa, là 5 cȃү gì?
- 5 vιệc cҺa mẹ cứ vȏ tư làm, пҺưпg vḕ sau coп cáι pҺảι trả пgҺιệp
Cứ lúc rảnh, hai bà ngồi xem tivi hay trò chuyện là y rằng mẹ chồng tôi thao thao nói xấu con dâu. Mẹ chồng tôi nói rằng tôi số sướng, làm dâu nhà thành phố, ăn sung mặc sướng, chả trách học xong là ở lại thành phố “tóm” ngay con trai bà chứ không về quê lấy chồng… Rồi mẹ chồng tôi còn chê bai những người nhà quê thế nọ, thế kia…
Hôm rồi, không biết tại sao mà con tôi bị khó chịu, quấy khóc. Nhưng mẹ chồng tôi cứ đổ vấy cho tôi ăn uống lung tung, cho con bú bình rửa không sạch, sữa bị lạnh.. nên cháu bà mới bị như thế.
Khi thấy con tôi khóc, mẹ chồng tôi ở ngoài phòng quát tháo: “Có mỗi đứa bé mà hai người lớn đùng chăm không xong. Tưởng làm theo khoa học thế nào hóa ra chỉ là cái thứ quê không ra quê, tỉnh không ra tỉnh thành ra nông nỗi này. Nó mà làm sao thì không xong với tôi đâu“.
Lúc đó chồng tôi cũng vừa về tới nhà liền bị mẹ chồng tôi mắng: “Mày về rồi à, về mà xem con bị gì kìa. Bao người không lấy, đi rước vợ quê về giờ nó hành hạ con cái thế kia, có thấy mình ngu chưa con?“.
Tôi bị tổn hương nhưng cũng bình tĩnh gọi bác sỹ đến khám tại nhà. Bác sỹ có khám, lấy mẫu xét nghiệm và kết luận do rối loạn tiêu hóa thông thường không phải do bị lạnh hay do ăn uống, chỉ sau vài ngày là hết hiện tượng này.
Sau hôm đó, mẹ đẻ của tôi buồn lắm, bà nói với tôi là sợ về rồi thì con bị mẹ chồng ức hiếp nên cố ở lại. Tôi cũng thấy mẹ chồng tôi thật quá đáng, thiếu tôn trọng tôi và mẹ đẻ của tôi. Trước đó, tôi cũng vài lần xin mẹ chồng cho về nhà mẹ đẻ ít tháng nhưng không được, đành nín nhịn để chăm sóc con.
Mẹ chồng tôi chèn ép tôi và mẹ đẻ quá đáng như vậy, tôi có nên phản kháng lại hay là cứ bế con về nhà mẹ đẻ ở rồi tính sau?