Tȏi khȏng ngờ chị dȃu lại có tính nḗt xấu ᵭḗn vậy.
Lấy chồng 9 năm, đây là lần đầu tiên tôi được về quê ngoại chơi lâu đến vậy. Bởi vì hiện tại vợ chồng tôi ra ở riêng, chồng đang xuất khẩu lao động nước ngoài. Tôi hiện tại ở nhà chăm sóc 2 con nhỏ nên có nhiều thời gian rảnh.
Tôi dự định lần này về quê ngoại chơi liền 3 tháng cho bớt nỗi nhớ mẹ. Thế nhưng mới sống được một tháng mà tôi đã gặp đủ thứ rắc rối.
Mẹ sống cùng vợ chồng anh trai, anh đi làm xa. Mấy ngày đầu tôi về chơi, bữa nào chị dâu cũng cho ăn món cá nấu chuối hay cá kho mặn. Sau đó tôi đưa cho chị 3 triệu mua đồ ăn trong một tháng. Từ lúc đó thỉnh thoảng trong bữa cơm của mẹ con tôi có thêm một đĩa thịt.
Nhưng càng về cuối tháng thì mâm cơm càng kham khổ. Có bữa vừa ăn đã hết đồ ăn khiến các con phải ăn cơm với mắm cho no bụng.
Tôi về đã được một tháng mà mẹ con chị dâu vẫn ngồi dưới bếp ăn cơm làm tôi nghĩ ngợi vô cùng. Nhiều lần tôi bảo với chị là đã hết thời gian cách ly, cả nhà có thể ăn cơm chung với nhau cho vui. Nhưng nói kiểu gì chị dâu cũng không chịu, cứ nói là ăn ở dưới quen rồi.
Tối qua trong lúc ăn cơm, thiếu nước mắm nên tôi xuống bếp lấy. Vô tình nhìn thấy trong nồi canh của chị dâu đầy thịt. Vậy mà bát canh của tôi với mẹ và các cháu chỉ toàn rau. Tiện tay tôi mở một nồi đang để trên bếp, đó là thịt kho đầy ụ ngon lành.
- Vợ ṓm cҺồпg vẫп gọι Ьạп vḕ tụ tậρ rồι Ьắt cȏ Ԁọп Ԁẹρ, пҺưпg vừɑ quɑү ƌι ɑпҺ ƌã tҺấү Ьát ƌĩɑ “Ьɑү” cùпg lờι tuүȇп Ьṓ Һùпg Һồп
- Sáng vừa đưa ta:n:g chồng, chiều vợ xách túi bỏ đi không quay đầu lại không một giọt nước mắt rơi và sự thật ch:ấn độ:ng phía sau sự lạnh lùng ấy
- Chán vợ. Vợ chồng tôi cưới được 10 năm, giờ tôi chán vợ; nếu được chọn lại, tôi sẽ có lựa chọn khác tốt hơn. Tôi là người miền Tây, ra Bắc học và làm việc. Thời gian này tôi quen em, cũng là người cùng quê, trong một dịp rất tình cờ gặp gỡ người quen. Trong ấn tượng của tôi, em không có gì đặc biệt, rất trầm ngâm, ít nói, gương mặt lúc nào cũng rất u sầu, thỉnh thoảng giao tiếp em mới gượng cười lịch sự, làm người khác rất ngại đến gần. Thậm chí trong đám đông, em sẽ thu mình lại ở góc nhỏ, không ai nhận ra. Rồi chúng tôi liên lạc, tìm hiểu một thời gian tôi mới biết hoàn cảnh của em….
- CҺỉ vàι gιȃү lấү cҺιếc lắc vàпg tặпg cҺáu cҺồпg troпg пgàү tҺȏι пȏι ra kҺoe mà tȏι lãпҺ Һậu quả ƌầү căm tức
- CҺồпg tȏι cҺȇ vợ tɑпҺ mùι cá kҺȏпg xứпg пgồι xe tιḕп tỷ, mẹ cҺồпg lιḕп Ьước kҺỏι xe và пóι một cȃu kҺιếп cҺồпg tȏι kιпҺ Һồп Ьạt víɑ
Tôi giận chị lắm nhưng vẫn im lặng không nói một câu nào. Khi quay trở lại mâm cơm, tôi nói nhỏ những gì vừa nhìn thấy với mẹ. Mẹ bảo tính chị vẫn thế, có đồ ngon thì ăn vụng dưới bếp, còn dở thì cho mẹ chồng ăn. Bà bảo lơ đi mà sống, nếu mà làm căng lên sợ sau này người khổ sẽ là mẹ. Bởi khi về già chỉ có chị ấy ở bên cạnh phục vụ mẹ.
Không ngờ chị dâu lại xấu tính thế. Tôi thật không biết phải nói thế nào để chị đối xử tốt với mẹ đây?