Tȏi im lặng, lòng rṓi bời trước sự vui vẻ, hạnh phúc của chị hàng xóm.
Chị Vy, hàng xóm nhà tôi, chỉ ở nhà nội trợ. Tôi từng rất ngưỡng mộ chị ấy. Tuy không đi làm nhưng chị ấy luôn được chồng thương yêu, tôn trọng. Chồng chị là giám đốc công ty, cũng là sếp của chồng tôi.
Theo lời chồng tôi kể thì anh Tuấn (chồng chị Vy) cũng thuộc “không phải dạng vừa đâu”. Tôi hỏi sâu hơn thì chồng không kể nữa. Anh chỉ nhắc nhở tôi đừng thấy bề ngoài người ta hạnh phúc thì tưởng là thật, bên trong có nhiều chuyện mình không biết được.
Rảnh rỗi, tôi thường sang nhà chị Vy chơi. Sân nhà chị rộng, mát mẻ, có xích đu, cầu trượt, nhà banh nên con tôi thích lắm. Chiều đi học về, con tôi lại chạy sang chơi với con chị Vy.
Cứ dăm bữa nửa tháng, tôi lại nghe chị ấy ca ngợi hoặc khen chồng. Chị còn khoe được chồng tặng thứ này thứ kia, toàn những món đắt tiền, hàng hiệu. Tôi ghen tỵ đỏ mắt. Phải chi chồng tôi là sếp thì tôi cũng được hưởng phước rồi.
2 ngày trước, tôi đi bán 3 chỉ vàng cưới để trả nợ ngân hàng. Ở đây, tôi gặp anh Tuấn đang đi cùng một người con gái khác. Người đó mặc váy ôm eo, vóc dáng đẹp cực kì, khuôn mặt trang điểm cẩn thận, làn da trắng như trứng gà bóc. Cô gái này khác một trời một vực với chị Vy, người chỉ biết ở nhà nấu ăn, dọn dẹp, đưa đón con. Anh Tuấn ôm eo cô ấy, nhìn 2 người tình tứ lắm.
- TҺấү Һộρ cơm cҺáu gáι mɑпg ƌếп vιệп cҺo ȏпg пộι, cҺị cҺồпg tȏι tҺẳпg tɑү ƌổ vào tҺùпg rác rồι quát: “Nấu kιпҺ tҺế пàყ ɑι Ԁám ăп?”
- Bιết tιп tȏι ЬệпҺ, cȏ Һàпg xóm cầm cҺục trứпg gà sɑпg tҺăm, tȏι Ьực quá пóι một cȃu tҺì cȏ ấү gιậп Ԁữ xácҺ trứпg Ьỏ vḕ
- Bố chồng đi họp lớp về xách theo một túi bóng đen to đùng, thứ bên trong khiến mẹ chồng tái xanh mặt mày
- Sau 40 tuổι, có “3 Ьữa” kҺȏпg пȇп ăп, “2 gιấc” kҺȏпg пȇп пgủ mà Ьạп pҺảι gҺι пҺớ: “Lườι” một cҺút пҺưпg kҺoẻ mạпҺ sṓпg ʟȃu, aι cũпg пȇп tҺực Һιệп
- Ngày 29, tôi cùng chồng lên tàu về quê. Tôi, cô dâu mới, tưởng tượng Tết này sẽ cùng anh đi chào hỏi họ hàng, tiếp đón mọi người. Nghe lời mẹ đẻ dặn dò, tôi mua thêm một số thực phẩm chế biến sẵn ở những địa chỉ uy tín, dự tính góp phần làm bữa cơm Tết ở nhà chồng phong phú hơn, việc nấu nướng cũng giản tiện hơn, để còn có thời gian làm việc khác. Hồ hởi là thế, nhưng thực tế đập vào mặt tôi hoàn toàn khác. 2 đứa vừa về tới nhà, chào bố mẹ và ngồi chưa ấm chỗ, mẹ chồng đã vẫy vẫy tay bảo tôi cất đồ vào buồng rồi xuống bếp cùng bà. Hóa ra, mẹ gọi xuống để dặn dò gà nhốt ở đâu, rau tươi nhổ chỗ nào, thịt bò ngăn nào, giò chả gói nào vị nào…, tóm lại là bàn giao cho tôi cái bếp. 3 ngày Tết của tôi là đủ 9 bữa cúng, tính ra gồm 18 mâm cơm. Mẹ chồng tôi không cho dùng đồ làm sẵn, mâm cúng nào cũng phải làm mới các món, không được giản lược. Mẹ bảo cúng bái phải chỉn chu, thành tâm thì các cụ mới phù hộ độ trì cho. Quá mệt mỏi, tôi thẳng thắn thưa chuyện với bà, nhận lại đúng 1 câu của bà,
Ảnh minh họa
Thấy tôi, anh Tuấn khựng người một lúc. Tính tiền bộ trang sức vàng xong rồi, anh ấy dắt người tình ra xe ô tô, sau đó quay ngược vào, nói nhỏ một câu mà tôi sững sờ: “Em đừng tiết lộ chuyện này cho vợ anh biết. Còn công việc của chồng em nữa đấy, nên cân nhắc thiệt hơn”.
Tôi tự hiểu, anh ta đang uy hiếp mình.
Chiều nay, tôi sang chơi thì chị Vy tiếp tục khoe được chồng tặng sợi dây chuyền vàng. Nhìn chị vui vẻ hào hứng mà tôi xót xa thay. Chắc sợi dây được mua cùng lúc với cô nhân tình kia, như một cách để vơi bớt áy náy với vợ.
Nhưng tôi không thể tiết lộ chuyện mình tận mắt thấy được. Chồng tôi là nhân viên cấp dưới của anh Tuấn, tôi không thể mạo hiểm tương lai của gia đình mình. Giờ tôi mới hiểu những gì chồng mình nói. Đúng là không thể nhìn bên ngoài mà phán đoán toàn bộ sự tình được.
Từ ngưỡng mộ, tôi chuyển sang căm ghét chồng chị hàng xóm. Anh ta quá nham hiểm và đáng sợ. Nhìn chị Vy cứ sống trong vỏ bọc hạnh phúc do chồng mình tạo ra mà tôi thương cảm.