Dù rất yêu chṑng tương lai nhưng có lẽ tȏi với anh khȏng có duyên nên vợ nên chṑng.
Sau 6 năm yêu nhau thì cuối cùng tôi và bạn trai cũng quyết định kết hôn. Chúng tôi sống cùng nhau khoảng 3 năm rồi, về cơ bản đã rất hiểu nhau và không có vấn đề gì phải lăn tăn cả. Hai bên gia đình cũng ủng hộ tình cảm của chúng tôi. Bố mẹ đôi bên giục quá nên chúng tôi mới chốt cưới, chứ không thì tôi vẫn muốn tự do chơi thêm vài năm nữa.
Tôi và bạn trai đều đã có công việc ổn định và thu nhập đủ để sống tại Hà Nội. Giá nhà hiện tại quá đắt đỏ nên chúng tôi chưa thể mua được tổ ấm cho riêng mình, song bố mẹ hai đứa động viên là cố gắng làm ăn thêm vài năm rồi gia đình sẽ hỗ trợ thêm một khoản an cư lạc nghiệp.
Vì tôi hơn 30 tuổi rồi nên cũng bắt đầu nghĩ tới chuyện sinh con. Mấy tháng trước đi khám bác sĩ phát hiện tôi có vài khối u nhỏ ở phần phụ, khuyên rằng tôi nên có bầu rồi khi sinh con kết hợp phẫu thuật lấy u luôn. Như thế vừa đảm bảo an toàn cho sức khỏe của tôi, lại không lo để lại di chứng ảnh hưởng đến khả năng sinh sản. Tuy là u lành thôi nhưng không thể để quá lâu được. Tôi chẳng có lựa chọn nào tốt hơn ngoài việc kết hôn rồi đẻ con theo lời khuyên bác sĩ.
Suốt 2 tháng bận rộn lo đám cưới, giờ tôi mới có thời gian nghỉ ngơi để chuẩn bị làm cô dâu. Còn 3 tuần nữa thôi là tới ngày trọng đại rồi, tôi hồi hộp đến mất ăn mất ngủ.
Chúng tôi đã dạm ngõ ăn hỏi rồi nên giờ nhà chồng coi tôi như con dâu. Bố mẹ chồng bảo tôi chuyển sang nhà họ ở luôn cho tiện, vừa để làm quen lại vừa đỡ tốn khoản thuê trọ.
À nói thêm một chút để mọi người hiểu. Gia đình tôi hiện sống ở Hạ Long, còn bạn trai là người Hà Nội. Chúng tôi ra ngoài thuê nhà sống tự lập với nhau và không bị ai phản đối cả. Một tuần chúng tôi về nhà anh ấy ăn cơm vài lần, quan hệ của tôi với các thành viên trong gia đình chồng tương lai cũng khá ổn.
- 3 ”пҺu cầu” ƌàп ȏпg luȏп tҺícҺ pҺụ пữ cҺủ ƌộпg ƌòι Һỏι, cҺỉ có vợ dạι mớι ιm lặпg kҺȏпg dám пóι
- 2 Ьιểu Һιệп kҺι пgủ пҺιḕu пgườι cҺo là ЬìпҺ tҺườпg, ƌι kҺám Ьác sĩ lạι Ьảo: Uпg tҺư rồι
- Sớm maι tҺức gιấc tҺấү có 9 Ьιểu Һιệп, пҺaпҺ cҺȃп ƌι kҺám lẹ: Uпg tҺư ƌaпg ƌếп rấɫ gầп rồι
- Tιḕп cҺọп пgườι: 3 kιểu ƌược tιḕп tự tὶm tớι, PҺúc – Lộc – Tàι Һộι tụ
- Tôi si::nh con thứ 3 vẫn là con g::ái mẹ chồng không thèm nhìn mặt cháu, gh::ét con dâu như chan tương đổ mẻ. Tôi cứ tưởng chồng sẽ hiểu và thương vợ con. Ai ng::ờ 1 ngày tôi ch::ế::t trân khi bước vào căn phòng mà chồng với bồ chung sống. K::inh kh::ủng hơn họ đã có với nhau 1 cậu con trai kháu khỉnh, mẹ chồng chị còn thường xuyên tới đây thăm cháu. Ả ta lên mặt thá::ch th::ức: “Lo::ại đà::n b::à không biết đ::ẻ như chị, sớm muộn gì cũng bị đ::á ra khỏi cửa”. Tôi đã bị dồn tới đường cùng, chạy vào bếp cầm 1 cái bát otô quyết định cho cả nhà chồng và ả nhân tình 1 trận ê hề…
Thế nhưng đúng là chui trong chăn mới biết chăn có rận. Bao năm đến làm khách cũng không bằng một đêm sống ở nhà chồng. Bước chân vào đây tôi mới thực sự cảm nhận được vị thế làm dâu, khiến tôi dần cảm thấy bị lạc lõng.
Dù tôi có cố gắng hòa hợp đến mấy đi chăng nữa thì vẫn có một sự khác biệt khá mơ hồ. Ngày đầu tiên dọn về ở nhà chồng sắp cưới, chồng bảo tôi thích ngủ đến mấy giờ cũng được, mẹ chồng cũng cười nói con cứ tự nhiên như ở nhà mình. Ấy vậy mà 8h tôi dậy đi làm theo thói quen đã thấy cả nhà chồng ngồi ngay ngắn dưới bếp, ai nấy đều tỏ vẻ khó hiểu khi tôi dậy muộn. Bữa sáng của gia đình chồng cũng rất lạ, đủ cơm canh rau mặn như bữa chính khiến tôi hơi hoang mang.
Anh trai chồng với chị dâu làm tự do nên họ rảnh rang hơn tôi rất nhiều. Sáng họ dậy sớm từ 5h đi tập thể dục, tối thì 9h đã đi ngủ. Họ thắc mắc tại sao em dâu ngủ muộn thế, sáng dậy cũng trễ. Tôi thở dài nghĩ giờ mà giải thích với họ về deadline và những nhóm chat công việc không màng giờ giấc chốn công sở thì liệu họ có hiểu không nhỉ?
Bố mẹ chồng thì thôi khỏi nói. Họ sinh hoạt cứ như ở… trên chùa. Nghĩa là cái gì cũng chậm, cái gì cũng như cưỡi ngựa xem hoa, ăn uống gẩy gót dăm ba miếng. Tôi mở xem chương trình giải trí trên tivi lúc 8h tối bị nhắc nhở gây ồn ào, mở Youtube trong phòng ngủ để tập yoga cũng bị vợ chồng chị dâu trách khéo.
Tôi tâm sự với chồng thì anh không an ủi tôi chút nào cả, chỉ nói “Em nên chịu khó làm quen”. Mới vài ngày đã không chịu được thì làm sao chung sống cả đời? Anh còn khuyên tôi rằng: “Sau này gia đình anh mới là gia đình chính của em, cái gì chưa hợp thì em phải sửa đổi thích nghi chứ không thể tùy tiện như lúc ở trọ nữa”.
Thật sự là ở nhà bố mẹ ruột cũng chẳng răn dạy tôi như thế! Chồng sắp cưới nói vậy khiến tôi cảm giác khó chịu vô cùng. Hóa ra gia đình chồng tôi chẳng khác gì những câu chuyện trên mạng! Lớn bằng ngần này rồi mà tôi vẫn tủi thân như trẻ con, cảm thấy cô đơn trong chính ngôi nhà mình sắp sửa gả vào.
Mới bắt đầu cuộc sống làm dâu “demo” mấy buổi mà tôi đã thấy lệch sóng với tất cả mọi người trong nhà chồng rồi. Vừa ngột ngạt vừa thiếu an toàn kiểu gì ấy. Chưa kể họ đều cư xử không giống như những gì từng nói với tôi trước đó. Thái độ cũng khác hẳn mấy năm trước đây khi tôi mới chỉ là bạn gái đến chơi nhà.
Tuy nhiên những việc đó chưa là gì so với cú sốc tôi mới phát hiện trưa nay.
Sáng nay đang ngồi làm việc ở công ty thì tự dưng tôi bị chóng mặt tụt huyết áp. Quay qua quay lại một hồi thì phát hiện mình tới tháng, trên văn phòng lại không có quần áo với băng vệ sinh để thay. Thế là tôi đành xin nghỉ chiều để gọi taxi quay về nhà.
Lúc tôi về thì cả nhà chồng không thấy ai có mặt. Chắc bố mẹ chồng đi chợ, còn vợ chồng chị gái ra cửa hàng. Tôi lên phòng thay đồ sạch sẽ xong uống một tách trà cho ấm bụng rồi ngủ quên mất.
Nằm được một lúc thì tự dưng thấy dưới tầng ồn ào tiếng nói chuyện. Mở hé cửa ra ngó xuống coi thì tôi thấy phòng khách có hơn chục người đang ngồi, là bà nội chồng với họ hàng bên đó tới họp nhau bàn gì đó về vụ đám cưới.
Tôi mặc cái áo khác lịch sự hơn rồi định đi xuống nhà chào hỏi người lớn cho phải phép. Nhưng vừa thò chân xuống bậc thang đầu tiên thì tôi đã nghe tiếng mẹ chồng nhắc đến mình.
– Ôi con G. nó tính tiểu thư lắm, chắc ở nhà bố mẹ không uốn nắn đến nơi đến chốn. Giờ giấc sinh hoạt thì bừa bãi một mình một kiểu. Ăn mặc đi làm cũng lạ, toàn váy vóc nọ kia chứ không mặc quần áo tử tế bao giờ. Tôi chả ưng bụng lắm đâu nhưng đợi xong xuôi đám cưới rồi dạy bảo một thể.
- Vô tình nghe mẹ chồng tương lai nhắc tên mình, tôi lập tức gọi điện nhờ anh trai đến đón về ngay lúc bão
Cô dì chú bác xung quanh cười phá lên, rồi họ xúm vào nhận xét phê bình khiến tôi nóng cả mặt. Nếu có gì không hài lòng về tôi sao mẹ chồng không nói thẳng luôn mà lại chê bai trước mặt bao người vậy chứ? Tốt xấu gì tôi cũng là con dâu bà. Vạch áo cho người xem lưng vậy thì đẹp mặt sao được. Bà ấy lại còn có ý định “dạy dỗ” tôi nữa. Tôi đã làm gì sai cơ chứ? Bắt tôi phải sống theo ý bà ấy mới hài lòng hay sao?
Nhưng mà drama chưa kết thúc ở đây. Khúc sau mới chấn động cơ mọi người ạ. Nói xấu con dâu xong thì mẹ chồng tôi lái ngay sang chuyện khác.
– Con bé ấy nhà ở quê nên chắc không cần cầu kỳ đâu. Vàng giờ đang tăng chóng mặt, tiền đâu ra mà mua tặng nó lắm. Các cô các bác cứ sắm hết mỹ ký vàng giả mang đi, tôi cũng phải đi thuê bộ kiềng vàng gần chục món giá 2 triệu đây, đeo lên để đẹp mặt mình xong đem trả cho tiết kiệm. Cưới xong nó biết chuyện thì cũng chả làm gì được. Lương tháng nó được bao nhiêu đâu mà đòi hỏi. Lễ đen với 2 chỉ vàng đưa vợ chồng nó là tốt lắm rồi.
Nghe xong tôi chua xót hết cả tim gan. Con dâu mà họ làm như con gà ngoài chợ vậy, coi thường tôi đến thế là cùng. Đem hàng giả về để bày vẽ trước mặt quan khách, mục đích chỉ để làm màu lấy tiếng cho nhà họ, còn nhà tôi thì phải chịu thiệt thòi sao? Ở đâu ra cái logic vô lý như vậy chứ?!?
Tôi ức chế đến nỗi muốn lao xuống đòi hủy hôn ngay lập tức. Lễ đen mà mẹ chồng tương lai nói thực tế chỉ có mỗi 20 triệu. So với hoàn cảnh của gia đình này thì quá rẻ mạt rồi! Chẳng qua phía nhà tôi không đòi hỏi, cũng đồng ý để nhà trai chuẩn bị đám cưới tùy theo điều kiện riêng nên mẹ chồng mới quá quắt như thế. Cuối cùng lại thành nhà tôi tạo cơ hội cho họ lén lút bàn nhau tính kế kiểu này đây!
Muốn trao vàng giả cho tôi để giữ thể diện cho nhà họ ư? Tôi sẽ giúp mẹ chồng biết thế nào là nằm mơ! May mà tôi cố ý trì hoãn chuyện đăng ký kết hôn nên bây giờ chẳng có gì ràng buộc với gia đình này. Chồng tôi trước đây từng bênh người thân chằm chặp, nếu giờ tôi dám kể xấu rằng mẹ anh định thuê vàng giả đeo cho con dâu thì kiểu gì anh ấy cũng bắt tôi phải nghe theo chứ chắc gì đã thương xót vợ sắp cưới.
Đã vậy tôi nhanh chân chạy trước, kẻo sau này còn xảy ra lắm chuyện quá đáng hơn. Hôm nay không ai biết tôi về nhà sớm nên tôi mới kịp phát hiện ra hành động bôi bác mà mẹ chồng định làm trong hôn lễ sắp tới. Thôi coi như mất một khoản tiền để mua bài học vậy, tôi sẽ về nói bố mẹ hủy cưới ngay lập tức. Chuyện hôn nhân đúng là phức tạp mà…