Đêm tân hôn, tôi không kỳ vọng quá nhiều vào người chồng mà mình đã chọn, nhưng có một khoảnh khắc với chiếc váy ngủ vừa mua khiến tôi mãi không thể quên.
Tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ kết hôn với một người đàn ông bị mù. Nhưng cuộc đời luôn có những lối rẽ không ngờ. Anh là một người hiền lành, chân thành, và trái tim anh ấm áp hơn bất kỳ ánh sáng nào. Chúng tôi quen nhau qua một người bạn chung, và từ lần đầu trò chuyện, tôi đã cảm nhận được sự sâu sắc trong tâm hồn anh.
Ban đầu, tôi chỉ muốn làm bạn để sẻ chia, nhưng rồi lòng tôi trĩu nặng khi thấy anh cô độc trong thế giới tối tăm ấy. Thương anh, tôi quyết định nhận lời yêu và dọn về sống chung để tiện chăm sóc. Không lâu sau, tôi mang thai. Dù chưa kết hôn, anh luôn dành cho tôi sự quan tâm đặc biệt, khiến tôi cảm thấy mình là người phụ nữ hạnh phúc nhất.
Khi bụng tôi lớn hơn, chúng tôi quyết định tổ chức đám cưới. Anh nói sẽ về quê giải quyết một số việc gia đình trước ngày trọng đại. Trong khoảng thời gian anh vắng mặt, tôi bận rộn chuẩn bị mọi thứ, từ váy cưới đến danh sách khách mời. Có những lúc mệt mỏi, tôi chỉ mong anh sớm trở về để cùng chia sẻ.
Đêm tân hôn, tôi không kỳ vọng quá nhiều vào người chồng mà mình đã chọn, nhưng có một khoảnh khắc với chiếc váy ngủ vừa mua khiến tôi mãi không thể quên. Lúc đó tôi vừa bước ra khỏi nhà tắm, đột nhiên anh nói: “Hôm nay em mặc váy đỏ đẹp quá”. Tôi đứng hình. Làm sao anh biết được màu sắc của chiếc váy?
Lòng tôi chùng xuống, nghĩ rằng có ai đó đã nói với anh. Nhưng anh tiếp tục khiến tôi sững sờ hơn: “Bụng bầu 5 tháng mà anh chưa thấy em tăng cân nhiều. Mai em ăn uống nhiều vào, anh sẽ nấu món em thích”.
- Đi làm về ,thấy con riêng của chồng đang nấu cơm mà tôi rơi nước mắt ! Tôi đi làm về sớm hơn chồng nên chứng kiến cảnh con trai vào bếp nấu ăn .Nhìn mâm cơm tuy đơn giản nhưng ấm áp ,tôi không khỏi cảm động …Khi tôi bước vào căn nhà nhỏ của mình hôm đó, ánh mắt tôi chợt dừng lại nơi căn bếp. Trước mắt tôi là một hình ảnh khiến tôi nghẹn ngào: thằng bé – con riêng của chồng tôi, đang loay hoay với đôi tay nhỏ bé nấu ăn. Dáng vẻ gầy guộc của cháu đứng bên bếp lửa, chăm chú lật miếng trứng trên chảo, khiến tôi như bị cuốn vào một cảm giác ấm áp lạ kỳ. Tôi nhớ rất rõ ngày đầu tiên tôi gặp thằng bé. Chồng tôi từng ly hôn, và cậu bé – con trai riêng của anh…
- Vì lấy chồng xa, nhà bố mẹ chồng neo người nên 9 năm qua, tôi mới chỉ về ngoại ăn Tết được 2 lần. Trong 2 lần đó thì có một lần chồng tôi vắng mặt vì lý do sức khỏe. Thật ra, chồng tôi chỉ hắt hơi sổ mũi bình thường chứ không bệnh tật nặng nề gì, có điều, thấy anh không nhiệt tình, tôi cũng không nài ép. Năm nay, nhà chồng em gái có việc nên mùng 4 Tết mới được về ngoại. Thương bố mẹ, con cũng đã lớn nên tôi đề xuất với chồng về ngoại ăn Tết từ ngày 29 đến mùng 3. Tôi tưởng, chồng sẽ thấu hiểu tâm tư của vợ mà đồng ý, nào ngờ, anh ngúng nguẩy đưa ra lý do hết h:ồ:n, đến bố mẹ anh còn lắc đầu ng:án ngẩm,
- Để пҺậп tҺưởпg ʟȇп ƌếп 5 trιệu ƌồпg, пgườι dȃп cầп ʟưu ý пҺữпg gì kҺι gửι cʟιp vι pҺạm gιao tҺȏпg cҺo CSGT qua app VNeTraffιc?
- Mặc vợ con đ:ói khát, chồng bán cả vàng cưới gom 100 triệu để xây mộ tổ tiên to nhất làng: “Không thể để nhà khác kh:inh nhà anh được”, ngày khánh thành mộ thì nhận tin s:ét đ::ánh…
- 20 dấu Һιệu uпg tҺư tҺườпg ьị pҺụ пữ ьỏ qua
Câu nói của chồng khiến tôi sững sờ. (Ảnh minh họa)
Tôi không thể tin vào tai mình. Tôi hỏi: “Anh làm sao biết em chưa tăng cân?” Anh mỉm cười, nhẹ nhàng trả lời: “Anh nhìn thấy mà”. Câu trả lời của anh khiến tôi như nghẹt thở. Tim tôi đập loạn nhịp. Tôi ngồi xuống, nhìn sâu vào mắt anh: “Anh nói thật đi. Sao anh nhìn thấy được?”.
Sau một lúc im lặng, anh kể lại. Thời gian về quê, anh đã âm thầm đi chữa bệnh. Một người quen giới thiệu anh đến một bác sĩ giỏi, và sau những nỗ lực không ngừng, anh đã lấy lại được ánh sáng. Anh nói, điều đầu tiên anh muốn thấy chính là tôi và đứa con trong bụng.
Nghe đến đây, tôi không kìm được nước mắt. Tôi vừa hạnh phúc, vừa trách anh đã giấu tôi. Nhưng rồi tôi hiểu rằng, anh muốn dành cho tôi một món quà bất ngờ vào ngày đặc biệt nhất cuộc đời.
Kể từ đêm đó, cuộc sống của tôi như bước sang một trang mới. Mỗi sáng thức dậy, tôi luôn cảm nhận được sự ấm áp từ mùi thức ăn thơm phức lan tỏa khắp nhà. Anh dậy sớm chuẩn bị bữa sáng cho hai vợ chồng, cẩn thận hỏi tôi thích ăn gì để thay đổi thực đơn mỗi ngày. Không chỉ vậy, anh còn chu đáo nấu cả cơm trưa để tôi mang đi làm. Buổi tối, khi tan ca, tôi luôn thấy bóng dáng quen thuộc của anh đứng chờ ở cổng cơ quan, nụ cười dịu dàng khiến mọi mệt mỏi của tôi tan biến.
Tôi từng nghĩ rằng, kết hôn với một người bị mù là sự hy sinh của mình, nhưng hóa ra chính tôi lại là người được nhận quá nhiều. Thật may mắn khi có anh đồng hành, sự quan tâm và yêu thương của anh khiến tôi cảm thấy ấm áp và không hề cô đơn trong suốt thai kỳ, luôn được bao bọc bởi một người chồng tuyệt vời.