Lúc ᵭó tȏi muṓn chờ vợ ra ᵭể bộc phát sự tức giận của mình, nhưng khi nhìn thấy cȏ ấy thì chẳng thể suy nghĩ ᵭược gì nữa.
Tôi và vợ kết hôn được 3 năm nay, vừa cùng nhau ký hợp đồng mua căn hộ chung cư trả góp vào cuối năm ngoái cho thoát cảnh đi thuê trọ. Hai vợ chồng tự bảo nhau sẽ cố gắng kiếm tiền, chi tiêu tiết kiệm để trả nợ. Cái cảnh lúc nào trên đầu cũng có một khoản nợ khiến nhiều đêm tôi mất ngủ vì lo lắng.
Bên cạnh đó, chúng tôi còn vỡ kế hoạch, 2 tháng trước, vợ báo trễ kinh, đi siêu âm thì đã có bầu 6 tuần. Con cái là lộc trời cho, dù vất vả thêm nữa, chúng tôi vẫn vui mừng chào đón sự ra đời của con. Nhưng cũng chính vì vợ có bầu nên chi phí sinh hoạt cũng bị tăng theo vì phải mua thuốc bổ, sữa bầu cho vợ, tốn một khoản không nhỏ. Vợ tôi cũng không thể làm thêm buổi tối nữa, chỉ có thể làm giờ hành chính với mức lương cố định 12 triệu/tháng.
Còn lại thì tôi phải gánh hết. Nhiều khi nghĩ mà thấy mình cũng sai lầm khi mua nhà gấp quá, nhưng hợp đồng mới ký, cũng không thể thanh lý luôn được.
Vậy mà chiều nay, vợ đi làm về và thông báo cho tôi một “tin sét đánh”, hôm qua vợ có lương, nay cô ấy rút 10 triệu để làm tiền chi tiêu sinh hoạt trong tháng 11 nhưng trên đường về nhà thì đánh rơi mất rồi. Nói xong, vợ còn thút thít khóc khiến tôi phải an ủi mãi, rằng tiền mất rồi thì thôi, của đi thay người… Vì nghĩ vợ tiếc, vợ buồn nên tôi còn vội vàng đi nấu cơm, lau dọn nhà, ăn xong thì rửa bát, thu dọn chỉ để vợ vơi bớt tâm trạng.
Ảnh minh họa
Thế nhưng, khi vào phòng ngủ, thấy vợ đi vệ sinh mà điện thoại báo tin nhắn liên tiếp, tôi mở ra xem và đọc được dòng tin cô ấy trao đổi với một người bạn đồng nghiệp về việc mua vé concert Anh trai say hi thành công. Người bạn kia chịu trách nhiệm săn vé và báo cho vợ tôi biết đã mua được. Trước đó là bill chuyển khoản ngân hàng, vợ tôi chuyển 10 triệu vào tài khoản của người bạn lúc 16h chiều hôm qua, ngay sau khi có lương.
- Đàп ȏпg dù 60 – 70 tuổι vẫп muṓп tìm kιếm ƌàп Ьà, 3 lý do vừa tҺực tế vừa Ьất lực
- Chị Ԁâu tự hào vì ɑnh tɾɑi tôi còng lưng ƌi làm xong ngày nào cũng về nấu cơm cho vợ
- Nhà chồng rất khá giả nhưng cho tôi dùng chiếc giường cưới cũ mục. Đêm động phòng đang khúc cao trào thì giường cưới s;ập, tôi bưng mặt khóc tức tưởi khi biết nguồn gốc của chiếc giường tân hôn…..
- Năm ngoái, mẹ chồng nằm viện một thời gian dài, sức khỏe sa sút. Tôi là con dâu trưởng nên phải xin nghỉ không lương nửa tháng về chăm mẹ. Mọi thứ trong viện từ viện phí tới ăn uống, chăm sóc, một mình tôi lo liệu. Lúc mẹ ra viện, tôi còn biếu bà 20 triệu tiêu pha nhưng mẹ chồng không một lời cảm ơn. Bà còn nói câu cay đắng: “Cô đừng nghĩ làm vậy thì tôi yêu quý cô. Tiền cô bỏ ra cho tôi, cho cái nhà này cũng là tiền của con trai tôi thôi. Cô giữ hết tiền của nó, không cô đưa thì ai đưa? Tôi nuôi nó bao năm mà giờ tiền nó làm ra một tháng mấy chục triệu, tôi không được giữ một nghìn. Tự nhiên người dưng lại ăn không hết”….
- Tôi 40 tuổi, lập gia đình 16 năm và có hai con gái, cháu lớn 13 tuổi, cháu bé 8 tuổi. Vợ chồng đều có công việc với thu nhập tốt, kinh tế gia đình ổn. Vợ là mối tình đầu của tôi, tính cả những năm hẹn hò thì chúng tôi bên nhau gần 20 năm. Cả hai từng trải qua quãng thời gian dài sống với nhau rất hạnh phúc và hòa hợp từ cảm nhận của tôi, cả hai đều là mẫu người của gia đình, biết nhường nhịn, chiều chuộng đối phương. Hai năm trước, tôi phát hiện vợ đua đưa với đồng nghiệp trẻ đã có gia đình. Tôi rất sốc và cay đắng nhưng vì vẫn muốn giữ gia đình nên quyết định không ly hôn. Thế nhưng cuộc hôn nhân này cũng xuống dốc kể từ lúc đó…..
Điều này có nghĩa vợ không hề đánh rơi tiền, mà là cô ấy cố tình mua vé xem concert nhưng nói dối tôi. Tôi căm giận vô cùng, việc này đâu phải chuyện nhỏ mà có thể dối trá cho qua được. Nhà đang trả góp, nợ nần đầm đìa, chồng đi làm đói muốn ngất xỉu còn không dám mua tạm cái bánh mì, thế mà vợ vô tư bỏ ra 10 triệu để đi xem ca nhạc, thử hỏi có ai không tức được chứ? Trong khi cô ấy đang bầu bí, đi đến nơi đông người như thế liệu có an toàn?
Lúc đó tôi muốn chờ vợ ra để bộc phát sự tức giận của mình, muốn mắng mỏ vợ một trận cho cô ấy trưởng thành lên. Nhưng khi vợ từ trong nhà vệ sinh bước ra, khuôn mặt tái mét, hoảng loạn bảo tôi rằng vừa bị chóng mặt, suýt ngã, may mà vịn được vào bồn rửa mặt, thì tôi chẳng thể suy nghĩ được gì nữa, chỉ biết lao tới đỡ vợ ngồi xuống giường. Sau khi lấy nước cho vợ ổn định tinh thần, tôi không muốn chất vấn gì cô ấy việc tày trời đó nữa, đành nghiến răng chịu đựng. Dù sao vé cũng đã mua rồi, vợ tôi cũng có thể bán lại được mà. Nhưng việc nói dối chồng thì không thể tha thứ. Tôi đang không biết phải “dạy vợ” thế nào đây?