Chồng tôi mất do TNGT nên tôi quyết định ở vậy nuôi con không đi bước nữa. Khi con lớn vào đại học, lúc này tôi mới mở lòng với 1 người đàn ông rồi có bầu. Nào ngờ, hắn ta đã có vợ con, để tôi lại với đứa trẻ. Đây cũng là nguyên nhân con lớn của tôi sinh ra oá:n trá:ch mẹ và em. Ngày con trai lấy vợ, căn nhà lại càng chật chội hơn. Tôi khuyên các con: “Vợ chồng con thu nhập mỗi tháng 50 triệu, chắc cũng có một khoản tiền tiết kiệm, mẹ nghĩ con nên ra ngoài mua nhà sống cho rộng rãi. Ngôi nhà có 70m2 mà 5 người ở thế này thì ngột ngạt quá”. Con trai không đồng ý, nó nói tôi sang tên đất cho vợ chồng chúng, rồi sẽ bỏ tiền ra xây nhà mới. Với tình thế này, đương nhiên tôi phản đối ngay. Thú thực, nhà này ngày trước ông bà nội cho vợ chồng tôi, thế nên sẽ thuộc về con trưởng còn con út không có máu mủ gì với gia đình này, không có quyền hưởng mảnh đất này. Nhưng không phải vì thế mà con lớn định chiếm hết…

Đứa con mà tôi dành cả tuổi xuân để nuôi nấng, bây giờ con lại đẩy tôi vào bước đường cùng.

Người chồng thứ nhất của tôi mất do tai nạn giao thông, lúc đó con trai tôi mới được 2 tuổi. Vì muốn con có tuổi thơ đẹp, tôi ở vậy không đi bước nữa. Chồng mất, cuộc sống của mẹ con tôi gặp rất nhiều khó khăn nhưng vì tương lai của con, tôi luôn cố gắng làm hết sức có thể.

Khi con vào đại học, tôi sống một mình buồn quá nên đã mở lòng yêu một người đàn ông. Lúc tôi có bầu thì mới phát hiện ra người đó đã có gia đình, lần đó, tôi hoảng thật sự và căm giận kẻ đã lừa đảo và hủy hoại danh dự của tôi.

Dù rất hận người đàn ông đó nhưng cái thai trong bụng tôi không có tội tình gì, tôi quyết định để đẻ và nuôi dưỡng con khôn lớn giỏi giang như đứa đầu.

Ngày con trai nhìn thấy tôi mang bầu, nó rất tức giận và bỏ lên trường, đến khi tôi sinh, con mới chịu về thăm mẹ và em. Dường như con chỉ có thăm mẹ cho xong trách nhiệm, con còn không thèm nhìn mặt em trai nữa.

Suốt 7 năm nay, đứa em rất quấn quýt anh trai nhưng đứa lớn thờ ơ thậm chí còn ghét bỏ. Tôi đã khuyên bảo nhiều nhưng thái độ con lớn không hề thay đổi.

Ngôi nhà của tôi không được rộng lắm, từ ngày con trai lấy vợ lại càng chật chội hơn. Phòng ngủ chính của mẹ con tôi phải nhường cho vợ chồng con trai lớn, tôi và con út ở phòng bé nên không được thoải mái.

🍓 BÀI VIẾT LIÊN QUAN 🍓

Khi cháu trai ra đời, nhà càng hẹp hơn, tôi khuyên các con: “Vợ chồng con thu nhập mỗi tháng 50 triệu, chắc cũng có một khoản tiền tiết kiệm, mẹ nghĩ con nên ra ngoài mua nhà sống cho rộng rãi. Ngôi nhà có 70m2 mà 5 người ở thế này thì ngột ngạt quá”.

Con trai nói tôi sang tên đất cho vợ chồng chúng, rồi con sẽ bỏ tiền ra xây nhà 3 tầng và mẹ con tôi sẽ sống chung trong ngôi nhà đó. Tôi phản đối ngay, nói là nhà chung của các con và không sang tên cho ai cả.

Con trai tôi bật lại, con nói là nhà này ngày trước ông bà nội cho vợ chồng tôi, thế nên sẽ thuộc về con trưởng, còn con út không có quyền hưởng mảnh đất này.

Tôi sững sờ khi biết con trai đã điều tra về mảnh đất đang đứng tên tôi. Vất vả nuôi con khôn lớn, có công ăn việc làm tử tế, không ngờ bây giờ đủ lông đủ cánh, con quay về đòi nhà của tôi.

Tôi sợ sang tên đất cho các con rồi, một ngày nào đó, con trai lớn sẽ đuổi tôi và con út ra khỏi nhà. Giờ tôi phải lựa chọn, hoặc là nghe theo lời con lớn, sang tên đất cho con rồi con xây nhà to rộng để tôi và con út có chỗ ở. Hoặc là đuổi vợ chồng con lớn ra thuê chỗ khác, mặc kệ có thể mất tình cảm mẹ con, để giữ lại căn nhà làm tài sản đảm bảo cho mình. Theo mọi người, tôi phải làm sao đây?