CҺị gáι tȏι ƌồпg ý cҺo Ьạп trɑι пgủ пҺờ 1 ƌȇm, sáпg Һȏm sɑu cả пҺà пgất lịm trước kҺuпg cảпҺ kιпҺ Һoàпg ở ρҺòпg kҺácҺ

Có lẽ ᵭȃy là lần ᵭầu cũng sẽ là lần cuṓi chị tȏi dám ᵭưa người lạ vḕ nhà.

Mẹ tôi là 1 bà mẹ đơn thân, bà 1 mình nuôi 2 cô con gái sinh đôi là tôi và chị gái mình. Bởi vì nhà chỉ có 3 mẹ con nên mẹ tôi có phần hơi “overthinking”, bà luôn nghĩ xung quanh 2 đứa con gái của mình là hàng tá những nguy hiểm trực chờ nên lúc nào mẹ tôi cũng quản các con rất chặt.

Mẹ con tôi không gặp khó khăn về kinh tế, thậm chí có thể nói là mức sống của nhà tôi khá cao. Mẹ kiếm tiền cực giỏi nên điều bà muốn chỉ là con cái ăn học tử tế, khỏe mạnh mà thôi. Chưa bao giờ mẹ tôi yêu cầu gì ở con gái, bà lúc nào cũng lo lắng vì chị em tôi lớn lên có ngoại hình khá ưa nhìn. Lúc nhỏ, quả thật có lần 2 chị em tôi bị 1 ông nào đó đi xe đạp dụ dỗ sang tận 1 con phố cách nhà gần 20km, lúc ấy chị em tôi mới 5 tuổi. Kể từ đó, trong lòng mẹ tôi có vết sẹo khiến bà không thể an tâm về con gái được.

Sau này lớn tôi mới hiểu, 1 bà mẹ 1 thân 1 mình nuôi 2 cô con gái, trong nhà không có bất kỳ người đàn ông nào thì chuyện bà ám ảnh về sự an toàn của các con là chuyện hoàn toàn có thể hiểu được. Đến tận bây giờ, khi chị em chúng tôi đã 25 tuổi rồi, các bác tôi hay đùa là tuổi này ở quê nhà mình có khi đẻ được ra cả trẻ con rồi mà mẹ chúng mày vẫn coi 2 đứa như trẻ con chưa lớn.

Trong những ngày xáo trộn của thời đại số, mối quan hệ giữa con người đã không còn giới hạn trong không gian thực. Khác với 1 đứa rụt rè nhút nhát như tôi thì chị tôi lại là một người phụ nữ trẻ trung, xinh đẹp và đầy năng lượng. Trong khi 2 đứa chúng tôi sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm nhưng tôi luôn thấy những lời cảnh báo của mẹ đúng thì chị tôi lại luôn sẵn sàng hòa mình cùng cả xã hội, chính vì vậy chị cũng đã bị cuốn vào dòng chảy của thế giới ảo và đôi khi cũng tìm kiếm tình yêu trên các ứng dụng hẹn hò.

Ban đầu, chị chỉ coi việc này như một trò tiêu khiển nhẹ nhàng, một cách để giải tỏa những mệt nhọc sau những giờ làm việc căng thẳng. Nhưng rồi, như một trò chơi của số phận, chị đã gặp anh ta – người đàn ông với những dòng tin nhắn đầy quyến rũ và trí tuệ. Anh ta bắt đầu từ những lời mật ngọt, những bình luận thông minh về các sở thích của chị và từ đó, một mối liên kết giữa 2 người xa lạ bắt đầu được nối kết.

Sau vài tháng trò chuyện, chị tôi đã đồng ý tiến xa hơn trong mối quan hệ, để cho cả hai có cơ hội hiểu hơn về đối phương. Ba buổi hẹn hò đầu tiên diễn ra trong sự ngọt ngào và hoàn hảo. Mỗi lần gặp gỡ, họ đều tìm thấy ở nhau những điều mới mẻ, khiến cho trái tim chị tôi không khỏi xuyến xao.

Thế nhưng, đêm của buổi hẹn hò thứ tư, một biến cố bất ngờ đã xảy ra, khiến cả câu chuyện tình yêu này trở thành câu chuyện ly kỳ, sợ hãi. Sau khi kết thúc buổi hẹn tại 1 rạp chiếu phim, anh ta đưa chị tôi về tận nhà. Trước khi rời đi, anh ta còn dặn dò chị tôi đóng cửa cẩn thận khi biết chị chỉ ở nhà 1 mình vào buổi tối hôm đó. Sau đó khoảng hơn 1 tiếng, anh ta gọi điện lại cho chị tôi và nói rằng mình đã làm mất chìa khóa nhà, không biết rằng chị tôi có thể cho anh ta xin ngủ nhờ tại căn hộ của nhà tôi một đêm không?

Ảnh minh họa

Ở thời điểm đó, chị tôi không thể ngờ rằng sau lớp mặt nạ lịch sự, anh ta đang ấp ủ những toan tính đen tối. Chị đã đồng ý, nhưng chỉ cho phép anh ta nằm ngoài phòng khách, còn chị ở trong phòng ngủ và khóa trái. Tình cờ là đúng đêm hôm đó nhà tôi lại không có bất kỳ ai cả và camera trong nhà thì đang lỗi, bên kĩ thuật chưa kịp đến sửa chữa. Đến giờ nghĩ lại, chị tôi vẫn vã mồ hôi hột vì không hiểu sao mình có thể liều lĩnh đến như vậy.

Đêm đen bao phủ, cả căn nhà chìm trong tĩnh lặng, nhưng cứ một lúc chị tôi lại nghe thấy những tiếng động kỳ lạ, có vài lần anh ta gõ cửa phòng chị với lý do hỏi mượn cái này cái kia, hoặc có cái gì đó ở nhà anh ta không biết sử dụng, muốn nhờ chị hướng dẫn. Chị tôi, dù không hiểu rõ nguyên nhân, nhưng linh cảm mách bảo rằng đó không phải là những tiếng động thường nhật của một ngôi nhà và có lẽ ngoài kia không an toàn với mình. Chị cố gắng lắng nghe, cố gắng phân biệt, nhưng rồi chị quyết định không mở cửa. Cả đêm chị tôi cứ thấp thỏm, đến khoảng 3h sáng, chị quyết định nhắn tin cho mẹ và kể hết toàn bộ sự việc đang diễn ra.

Mẹ tôi bình thường là người luôn nói rất nhiều về việc phải cẩn thận, phải chú ý an toàn nhưng lúc ấy mẹ chỉ nhẹ nhàng trấn an chị là không có vấn đề gì đâu nhưng tuyệt đối không được mở cửa phòng để đề phòng bất trắc. Cùng lúc ấy, mẹ tôi ngay lập tức đánh xe từ nơi công tác để về nhà, mẹ cũng không hề nói với tôi vì sợ tôi lo lắng lại làm ra hành động ảnh hưởng đến mình. Trên đường về, mẹ cũng gọi điện cho 2 cậu của tôi để cùng sang nhà xem có chuyện gì hay không.