Tȏi im lặng, lòng rṓi bời trước sự vui vẻ, hạnh phúc của chị hàng xóm.
Chị Vy, hàng xóm nhà tôi, chỉ ở nhà nội trợ. Tôi từng rất ngưỡng mộ chị ấy. Tuy không đi làm nhưng chị ấy luôn được chồng thương yêu, tôn trọng. Chồng chị là giám đốc công ty, cũng là sếp của chồng tôi.
Theo lời chồng tôi kể thì anh Tuấn (chồng chị Vy) cũng thuộc “không phải dạng vừa đâu”. Tôi hỏi sâu hơn thì chồng không kể nữa. Anh chỉ nhắc nhở tôi đừng thấy bề ngoài người ta hạnh phúc thì tưởng là thật, bên trong có nhiều chuyện mình không biết được.
Rảnh rỗi, tôi thường sang nhà chị Vy chơi. Sân nhà chị rộng, mát mẻ, có xích đu, cầu trượt, nhà banh nên con tôi thích lắm. Chiều đi học về, con tôi lại chạy sang chơi với con chị Vy.
Cứ dăm bữa nửa tháng, tôi lại nghe chị ấy ca ngợi hoặc khen chồng. Chị còn khoe được chồng tặng thứ này thứ kia, toàn những món đắt tiền, hàng hiệu. Tôi ghen tỵ đỏ mắt. Phải chi chồng tôi là sếp thì tôi cũng được hưởng phước rồi.
2 ngày trước, tôi đi bán 3 chỉ vàng cưới để trả nợ ngân hàng. Ở đây, tôi gặp anh Tuấn đang đi cùng một người con gái khác. Người đó mặc váy ôm eo, vóc dáng đẹp cực kì, khuôn mặt trang điểm cẩn thận, làn da trắng như trứng gà bóc. Cô gái này khác một trời một vực với chị Vy, người chỉ biết ở nhà nấu ăn, dọn dẹp, đưa đón con. Anh Tuấn ôm eo cô ấy, nhìn 2 người tình tứ lắm.
- Vợ ṓm cҺồпg vẫп gọι Ьạп vḕ tụ tậρ rồι Ьắt cȏ Ԁọп Ԁẹρ, пҺưпg vừɑ quɑү ƌι ɑпҺ ƌã tҺấү Ьát ƌĩɑ “Ьɑү” cùпg lờι tuүȇп Ьṓ Һùпg Һồп
- Sáng vừa đưa ta:n:g chồng, chiều vợ xách túi bỏ đi không quay đầu lại không một giọt nước mắt rơi và sự thật ch:ấn độ:ng phía sau sự lạnh lùng ấy
- Chán vợ. Vợ chồng tôi cưới được 10 năm, giờ tôi chán vợ; nếu được chọn lại, tôi sẽ có lựa chọn khác tốt hơn. Tôi là người miền Tây, ra Bắc học và làm việc. Thời gian này tôi quen em, cũng là người cùng quê, trong một dịp rất tình cờ gặp gỡ người quen. Trong ấn tượng của tôi, em không có gì đặc biệt, rất trầm ngâm, ít nói, gương mặt lúc nào cũng rất u sầu, thỉnh thoảng giao tiếp em mới gượng cười lịch sự, làm người khác rất ngại đến gần. Thậm chí trong đám đông, em sẽ thu mình lại ở góc nhỏ, không ai nhận ra. Rồi chúng tôi liên lạc, tìm hiểu một thời gian tôi mới biết hoàn cảnh của em….
- CҺỉ vàι gιȃү lấү cҺιếc lắc vàпg tặпg cҺáu cҺồпg troпg пgàү tҺȏι пȏι ra kҺoe mà tȏι lãпҺ Һậu quả ƌầү căm tức
- CҺồпg tȏι cҺȇ vợ tɑпҺ mùι cá kҺȏпg xứпg пgồι xe tιḕп tỷ, mẹ cҺồпg lιḕп Ьước kҺỏι xe và пóι một cȃu kҺιếп cҺồпg tȏι kιпҺ Һồп Ьạt víɑ
Ảnh minh họa
Thấy tôi, anh Tuấn khựng người một lúc. Tính tiền bộ trang sức vàng xong rồi, anh ấy dắt người tình ra xe ô tô, sau đó quay ngược vào, nói nhỏ một câu mà tôi sững sờ: “Em đừng tiết lộ chuyện này cho vợ anh biết. Còn công việc của chồng em nữa đấy, nên cân nhắc thiệt hơn”.
Tôi tự hiểu, anh ta đang uy hiếp mình.
Chiều nay, tôi sang chơi thì chị Vy tiếp tục khoe được chồng tặng sợi dây chuyền vàng. Nhìn chị vui vẻ hào hứng mà tôi xót xa thay. Chắc sợi dây được mua cùng lúc với cô nhân tình kia, như một cách để vơi bớt áy náy với vợ.
Nhưng tôi không thể tiết lộ chuyện mình tận mắt thấy được. Chồng tôi là nhân viên cấp dưới của anh Tuấn, tôi không thể mạo hiểm tương lai của gia đình mình. Giờ tôi mới hiểu những gì chồng mình nói. Đúng là không thể nhìn bên ngoài mà phán đoán toàn bộ sự tình được.
Từ ngưỡng mộ, tôi chuyển sang căm ghét chồng chị hàng xóm. Anh ta quá nham hiểm và đáng sợ. Nhìn chị Vy cứ sống trong vỏ bọc hạnh phúc do chồng mình tạo ra mà tôi thương cảm.